†_Cô đơn là..._†
Trang 1 trong tổng số 1 trang
†_Cô đơn là..._†
Là giữa bộn bề cuộc sống, ta không tìm được bến lặng….
Là giữa hơi ấm gia đình, ta không tìm được sự đồng cảm.
Là trong vòng tay bạn bè, ta không tìm được sự sẻ chia.
Là bên cạnh anh nhưng tim ta không tìm được rung cảm..
Là bên những đứa bạn thân, ta không tìm được người trao gởi niềm tin.
Là giữa nhịp sống hối hả vùn vụt trôi, ta không tìm được nhịp bước của đời ta
Là khi quay cuồng trong ào ạt message ta không tìm được một dòng chữ ngắn ngủi đang chờ mong…
Là giữa cái nóng bức của phố thị đông người, ta không tìm được chút ấm áp của tình thương...
Là giữa muôn ngàn cặp mắt chăm chú dõi theo, ta không bắt gặp được một ánh mắt chân tình.
Là khi ngột ngạt trong sự quan tâm, ta chợt nhận ra không có một cử chỉ thật lòng…
Là khi đứng trước ánh lửa rừng rực cháy, ta vẫn cảm thấy cái giá lạnh len lỏi vào tim..
Là khi ta vấp ngã trên bước đường tấp nập, chợt nhận ra chẳng có một cánh tay……….
Là khi nước mắt chực trào ra, chẳng một chiếc khăn chìa đến…..
Là khi đã bật khóc, chẳng có trìu mến một bờ vai……
Là khi có được vô vàng niềm vui, chợt nhận ra không có người chia sẻ…
Là khi những nỗi buồn được “thốt ra”, chợt nhận thấy chẳng có một người “lắng nghe” ….
Là“thứ” mà ngỡ như chỉ có ở nơi đông người, chợt biết được..khi bên nhau, hạnh phúc sao mong manh quá!
Là giữa hơi ấm gia đình, ta không tìm được sự đồng cảm.
Là trong vòng tay bạn bè, ta không tìm được sự sẻ chia.
Là bên cạnh anh nhưng tim ta không tìm được rung cảm..
Là bên những đứa bạn thân, ta không tìm được người trao gởi niềm tin.
Là giữa nhịp sống hối hả vùn vụt trôi, ta không tìm được nhịp bước của đời ta
Là khi quay cuồng trong ào ạt message ta không tìm được một dòng chữ ngắn ngủi đang chờ mong…
Là giữa cái nóng bức của phố thị đông người, ta không tìm được chút ấm áp của tình thương...
Là giữa muôn ngàn cặp mắt chăm chú dõi theo, ta không bắt gặp được một ánh mắt chân tình.
Là khi ngột ngạt trong sự quan tâm, ta chợt nhận ra không có một cử chỉ thật lòng…
Là khi đứng trước ánh lửa rừng rực cháy, ta vẫn cảm thấy cái giá lạnh len lỏi vào tim..
Là khi ta vấp ngã trên bước đường tấp nập, chợt nhận ra chẳng có một cánh tay……….
Là khi nước mắt chực trào ra, chẳng một chiếc khăn chìa đến…..
Là khi đã bật khóc, chẳng có trìu mến một bờ vai……
Là khi có được vô vàng niềm vui, chợt nhận ra không có người chia sẻ…
Là khi những nỗi buồn được “thốt ra”, chợt nhận thấy chẳng có một người “lắng nghe” ….
Là“thứ” mà ngỡ như chỉ có ở nơi đông người, chợt biết được..khi bên nhau, hạnh phúc sao mong manh quá!
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết