Việt Nam học
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

sao em không hiểu....?

Go down

sao em không hiểu....? Empty sao em không hiểu....?

Bài gửi by tifa_hoatuyet Sat May 12, 2007 3:59 pm

sao em không hiểu....?
Người ta vẫn thường bảo, thời gian sẽ xóa nhòa dần những vết thương đã hằn dấu trong tim, cũng như nước mắt – rồi sẽ khô…nhờ một tờ khăn giấy, nhờ gió lau đi hay đơn giản hơn thì tự học cách ngậm tan nước mắt vào trong lòng… chứ đâu nhất nhiết là cần tới một bàn tay khác để lau nước mắt cho mình…

Nước mắt nào chả là nước mắt…Nước mắt vinh nhục của chiến thắng và thất bại, nước mắt của hạnh phúc và đau thương…Nhưng thứ nước mắt mặn nhất, chát nhất và thẩm thấu nhiều nhất lại là thứ nước mắt của tình yêu…

********

Và…ngày hôm nay anh đang cảm nhận vị mặn chát của thứ nước mắt ấy…

Đã có lúc anh từng nghi…em sẽ mãi là “bờ vai” ở bên cạnh để yêu thương và cho anh một điểm tựa mỗi khi anh cần…như những gì em đã từng nói với anh…Nhưng… lời nói ấy đã theo nước mắt của trời mà tan vào hư vô, quật con người anh đến yếu gầy xanh xao… Rồi cuối cùng…em cũng mãi một vì sao sáng trên bầu trời đêm đẹp … anh cứ nhỏ bé, cứ ôm trọn một khoảng trời mong manh có bóng hình em để ngày ngày dõi theo…

Rồi đến một ngày kia… anh chợt nhận ra một ngôi sao khác đẹp dịu dàng đang kề sát bên vì sao mà mình hằng ngày mơ tưởng đến… Hai ngôi sao đó cứ quấn quýt bên nhau tự bao giờ chẳng hay, nâng đỡ nhau chẳng rời…có lẽ như vậy sẽ đẹp và xứng hơn rất nhiều so với một hòn đá cuội bên bờ sông và không một chút thu hút…

hòn đá cuội chỉ biết buồn, …Khóc…

********

Nhưng… ở đời có cái gì là công bằng đâu chứ em nhỉ?! Cứ càng đòi hỏi lại càng thấy mình chới với không chạm tới… Nên giờ anh bằng lòng có em trong giấc mơ mà thôi......

… Sau những ánh mắt nụ cười, những cái xiết tay ấm nóng, anh thấy mình nghẹt thở trong sự bất an, hoài nghi và hụt hẫng… chết lặng giữa hạnh phúc ngọt lành và thực tại nghiệt ngã… anh mệt mỏi…không biết lối đi nào có hy vọng cho riêng mình…chứ niềm tin thì chẳng thể đủ làm cho anh quên đi nỗi đau…

… Đã nhiều lần anh muốn vùng chạy đi, bỏ lại sau lưng tất cả…nhưng không thể… anh ước giá như mình cứ ngang ngạnh, cứ cứng rắn như cái vẻ ngoài ương bướng và bất cần của mình thì tốt biết bao…

… Ừ!…Thế đành thôi vậy!… anh là anh thôi!… Là anh để đem lại sự nhẹ nhàng cho em mỗi khi ở bên…Là anh để em gần kề không thấy mệt mỏi… Là anh để được em yêu thương và chăm sóc… Mãn nguyện thế là đủ… chứ nếu ước mong em là của riêng mình thì xa vời quá…

Nhưng anh cứ mơ hồ một dự cảm bất an……

********

Giờ thì anh mong mình là một bông hoa Bồ Công Anh thôi. Làm Bồ Công Anh để có thể sẻ mình ra làm trăm cánh hoa nhỏ... Theo gió trôi về với em, theo nắng đậu trên vai em, theo mưa ướt cùng em… Và làm một cánh Bồ Công Anh vừa đủ để xin một góc nhỏ trong trái tim bao la và rộn lớn của em....

********
tifa_hoatuyet
tifa_hoatuyet
VIP Member
VIP Member

Nữ Tổng số bài gửi : 154
Age : 35
Registration date : 23/04/2007

http://360.yahoo.com/hoatuyet_thuytinh_vn2

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết